Lạc mất thu rồi dạ mãi đau
Ngàn hoa quạnh quẽ nắng hoen nhàu
Đông về lạnh lẽo tình phai sắc
Hạ đến đìu hiu mộng úa màu
Để những lời thương hờn ngõ vắng
Cho từng tiếng nhớ trách đêm sâu
Thuyền xa bến cũ tìm neo đậu
Phận tủi duyên tàn lệ rớt mau
Minh Hieu Nguyen
Đì đùng pháo nổ khắp muôn nơi
Lả lướt nhành hoa sắc tuyệt vời
Đấy triệu đào xinh tô lộc biếc
Kìa trăm cúc đẹp vẽ xuân ngời
Tình yêu dệt thắm nghìn cơn mộng
Hạnh phúc thêu xanh vạn cõi đời
Kết chỉ tơ hồng giăng ngập lối
Duyên hòa ý nguyện chẳng sầu rơi
Minh Hieu Nguyen
Tặng DY ST
Tim buồn ghác nhỏ giận hờn Đông
Một bóng cô đơn tủi xót lòng
Khắc khoải nhành lan chiều úa đóa
Âm thầm cánh huệ tối sầu bông
Duyên rời lối cũ đành hoen thắm
Nghĩa lạc đường xưa nỡ nhạt nồng
Tuyết phủ đầy trời đêm thánh lễ
Thương nàng viễn xứ chẳng người trông
Minh Hieu Nguyen
Đông tràn liễu rủ chẳng sầu vơi
Lạnh lẽo bờ mi hạnh phúc rời
Khắc khoải đường yêu đành rẽ lối
Âm thầm nẻo nhớ nỡ chia ngôi
Người xa phận trách tình đau phủ
Kẻ vắng tim hờn mộng xót trôi
Nghĩa lạc duyên hờ đâu dám hỏi
Tàn đêm dấu ái hận muôn đời
Minh Hieu Nguyen
Lạnh lẽo bên thềm bóng ngẩn ngơ
Phân ly phút chốc chẳng ai ngờ
Bờ thương quạnh quẽ buồn cung nhạc
Bến nhớ âm thầm lặng áng thơ
Có phải tình kia rời ngõ mộng
Hay vì nghĩa ấy lạc đường mơ
Em về chốn cũ giờ hoang vắng
Mắt lệ trào tuôn tủi đắng chờ
Minh Hieu Nguyen
Nửa kiếp thu tàn lệ rớt mau
Mình ta lẻ bước lạnh tim nhàu
Đìu hiu ngõ nhỏ tình phai sắc
Lặng lẽ đường khuya mộng uá màu
Để những lời yêu chưa đẹp thắm
Cho từng tiếng nhớ chẳng bền lâu
Ân này một thủa trao dòng lạc
Luyến nữa mà chi hẹn ước đầu
Minh Hieu Nguyen
(cô nhạn xuất quần)
Tình hoen quạnh quẽ bến xa vời
Lẻ bóng hoa rời sắc nhạt thêm
Khắc khoải thu hờn giăng trước ngõ
Đìu hiu hạ khóc trải sau thềm
Bài thơ lạnh lẽo buồn sông vắng
Tiếng nhạc âm thầm lặng nẻo êm
Lối cũ em về ai tiễn biệt
Tàn duyên lệ ứa mộng say mềm
Minh Hieu Nguyen
Trả lại cho tình những đắm say
Yêu thương vụt tắt hỏi ai đày
Niềm mơ sáng lụi không người thấy
Nỗi nhớ đêm tàn chẳng kẻ hay
Khắc khoải mưa tràn đau dạ ấy
Âm thăm bão đổ xót tim này
Hương mờ lạnh lẽo khơi buồn dậy
Để mắt vương hờn nhuốm lệ cay
Minh Hieu Nguyen
Đông đến âm thầm bóng ngẩn ngơ
Đông mang lạnh lẽo phủ quanh bờ
Đông Vương vấn dệt làn môi nhớ
Đông xuyến xao thêu ánh mắt chờ
Đông mãi tình nồng như ý nhạc
Đông hoài mộng ấm tựa vần thơ
Đông này hạnh phúc thôi lầm lỡ
Đông sẽ theo về đẹp giấc mơ
Minh Hieu Nguyen
Người về sẽ chẳng ghé nơi đây
Lối cũ đường xưa quyến luyến đầy
Giọt lệ vương buồn chiều tuyết phủ
Mưa tình rớt vội sáng mây bay
Âm thầm cõi tủi riêng em đấy
Nhạt nhẽo bờ mong lẻ bóng này
Lặng lẽ niềm sầu thao thức gọi
Đêm dài chén đắng một mình say
Minh Hieu Nguyen